https://lh4.googleusercontent.com/aQtv5GvcCWHW8ED1eV2Y72dKO87txjjn5hKzJroFixCUSDt2JSGDQCQ-A0LvgHcTC0SglNCxV8FoS4HcBmcSgQYT2KPxgXJB0qPgVSSBRXzgKOg6HmN47Cyjyp8NoNv8et7Qq2Q2BGjDEkSoJXYRzBh7D-akkuCwaky4xQRfRi29pIQ1M92XBV0
 
 
Mai em đi, trời Cali buồn lắm,
Buồn như thu về, vàng lá đầy sân,
Cùng mây đen phủ đầy trời ảm đạm.
Thành phố u buồn vọng tiếng chuông ngân!
 
Mai em đi, trời Cali sẽ nhớ,
Nhớ tóc em dài trong gió bay bay,
Nhớ dáng em về trong đêm mộng ảo,
Cho trọn ân tình trong giấc nồng say!
 
Mai em đi, trời Cali sẽ tiếc,
Tiếc thật nhiều, lòng nuối tiếc mênh mang!
Chiều hôm nay có một người đơn bước,
Lẻ loi trên đường, in dấu chân hoang!
 
Mai em đi, trời Cali thương lắm!
Xa cách rồi sao cứ mãi vấn vương!
Người đi xa chắc quên người ở lại.
Có nghĩa gì đâu hai tiếng yêu đương!
 
Mai em đi, em sẽ quên – quên hết!
Đâu có gì phải tiếc, nhớ, buồn, thương.
Chuyện tình nào không có ngày kết thúc,
Thì có gì đâu mà phải vấn vương!!!
Thì có gì đâu - cay đắng - đoạn trường!!!
 
Phạm Văn Thế (MS2)