Chiều 28 Tết, cô bé nhà bên gọi mình ơi ới
“ Anh ơi anh, đi chợ Tết không anh?”
Tôi trả lời, kẻo cô bé nhà bên chờ đợi
Nhét vội tấm thiệp, quà tặng đón mừng Xuân.
 
Đi bên nhau… tay vẫn mãi ngập ngừng…
Bé rối rít… hồn nhiên… miệng cười sao dễ thương chi lạ!?
Mái tóc huyền… từng sợi thương, sợi nhớ
Có sợi nào… làm vương vướng bước chân nhau…?
 
Ngang hàng hoa, bé thủ thỉ thì thầm…
“ Hoa đẹp quá, những bông hoa vừa hé nụ
Cành hoa đào e ấp đón Xuân sang
Hoa Thủy Tiên, hoa Vạn Thọ sắc tươi vàng…”
 
Thấy bé thích, tôi chọn cành mai vàng tươi sắc thắm
Bé mỉm cười e lệ: cám ơn anh
Trên đường về hai đứa mãi tung tăng
Tôi trao vội tấm thiệp Xuân mừng năm mới.
 
Hôn phớt nhẹ, má nàng hơi ửng đỏ
Tay cầm tay, tim tôi bồi hồi rung động
Chẳng nói nên lời, có sợi tóc vướng mắt tôi…
Giây phút ấy, ngàn năm không quên được.
 
Thời gian trôi qua, tôi đi vào chinh chiến
Cô bé nhà bên đã lớn tự bao giờ
Có khi nào… Em chợt nhớ đến anh
Mùa Xuân đầu tiên hai đứa nhiều kỷ niệm.
 
Tiền đồn heo hút, lặng lẽ đón Xuân không mai vàng rực rỡ
Chợt nhớ đến em, cô bé nhỏ nhà bên
Em bây giờ đang phiêu bạt ở nơi đâu…?
Tôi khấn nguyên… Nhớ nhen em… xin đừng quên anh nhé.
 
Áo Nâu xưa khung trời xứ Búng
Xuân Nhâm Dần 2022