Thu tàn, cảnh sắc tiêu đìều,
Cành trơ trụi lá, nắng chiều hắt hiu,
Rừng hoang vắng tiếng chim kêu,
Một thân lưu lạc trải nhiều đắng cay,

Bao lần khi tỉnh khi say,
Nỗi lòng ẩn ức biết ai tỏ bày,
Giờ đây tình đã xa bay,
Bao nhiêu nuối tiếc vì ai đong đầy,

Đèn khuya tim lụn, canh dài,
Lệ sầu ướt gối, phím dây não lòng,
Ngồi buồn lặng ngắm dòng sông,
Quanh co mặc trắc như lòng tình quân.
 
Nguyễn Thượng Hạng