Quốc lộ Mười Ba… một thời thơ dại
Con đường học trò in dấu chân ai?
Má hây hây, nghiêng nón tóc buông dài
Trang sách hồng, mơ mộng, tuổi thơ bay.
 
Quốc lộ Mười Ba… nhớ hoài ruộng sắn
Mơn mởn xanh, e ấp lá rũ mềm
Mang vị ngọt, trong lành ơi... mát lịm
Cho ai thèm quay lại tuổi hồn nhiên.
 
Quốc lộ Mười Ba… miên man nỗi nhớ
Áo Nâu về, ngơ ngẫn áng mây trôi
Thoáng bối rối, cúi đầu, chân bước vội
Khi chợt nhìn, bóng ngã sấp chung đôi.
 
Quốc lộ Mười Ba… giờ xa, xa lắm
Cổng trường xưa đã khép lại mất rồi
Đời vẫn trôi, điệu nhạc buồn muôn thuở
Phượng vẫn hồng, sao nóng bỏng mi ai?
 
Vương Kim Phụng
CN - K5 - NLSBD